Phong cách lãnh đạo theo Kurt Lewin đã tạo nên một nền tảng quan trọng cho các nghiên cứu về quản lý và tâm lý học tổ chức. Ông phân chia lãnh đạo thành ba loại chính: độc đoán, dân chủ và tự do, qua đó mang đến một góc nhìn sâu sắc về cách các nhà lãnh đạo ảnh hưởng đến hiệu quả làm việc và tinh thần của nhóm.
Ba phong cách lãnh đạo theo Kurt Lewin
1. Lãnh đạo Độc đoán (Authoritarian Leadership)
Phong cách độc đoán của Kurt Lewin tập hợp toàn bộ quyền lực vào tay người lãnh đạo, người này tự mình đưa ra mọi quyết định mà không cần sự góp ý từ các thành viên. Nhà lãnh đạo theo kiểu này thường phân bổ nhiệm vụ, xác định mục tiêu cụ thể và đòi hỏi sự tuân thủ tuyệt đối từ nhóm.
Cách lãnh đạo này tỏ ra hiệu quả trong những tình huống khẩn cấp hoặc khi cần duy trì sự kiểm soát nghiêm ngặt. Tuy nhiên, nếu áp dụng kéo dài, nó có thể gây áp lực lớn, làm giảm sự hứng khởi và khả năng sáng tạo của các thành viên trong nhóm.
2. Lãnh đạo Dân chủ (Democratic Leadership)
Phong cách dân chủ của Kurt Lewin đề cao sự tham gia và ý kiến từ các thành viên trong nhóm. Người lãnh đạo tạo điều kiện để lắng nghe, thúc đẩy đối thoại và cùng mọi người quyết định hướng đi. Phương pháp này xây dựng một môi trường làm việc thân thiện, khuyến khích sự gắn bó và phát huy tính sáng tạo. Dù vậy, do quá trình tham khảo ý kiến và tìm kiếm sự đồng thuận mất nhiều thời gian, phong cách này có thể không phù hợp khi cần đưa ra quyết định tức thì.
3. Lãnh đạo Tự do (Laissez-faire Leadership)
Phong cách tự do của Kurt Lewin thể hiện sự thoải mái, khi người lãnh đạo để nhóm tự do quyết định và thực hiện công việc mà không can thiệp, trừ khi thật sự cần thiết hoặc được yêu cầu hỗ trợ. Cách tiếp cận này phát huy tác dụng với những nhóm có trình độ chuyên môn cao và khả năng tự quản lý tốt. Tuy nhiên, nếu nhóm thiếu sự định hướng rõ ràng hoặc không có trách nhiệm cao, phong cách này có thể dẫn đến tình trạng lộn xộn hoặc hiệu suất kém.